SỐNG

Lê Thị Thấm Vân

Theo Do Thái giáo, Thiên Chúa giáo và Hồi giáo, tội lỗi – và tội lỗi nghiêm trọng nhất – là khao khát tri thức, tất cả đều phát sinh từ quyết định của một người đàn bà, Eve.

Con người bị cấm không được tìm kiếm tri thức, hắn phải hài lòng với tín niệm và khuất phục. Hắn phải chọn đức tin trên kiến thức, dồn nén tất cả những hiếu kỳ khoa học, chỉ tôn sùng sự khuất phục và vâng lời.

Ghét đàn bà là một hình thức ghét trí thông minh.

Ghét tất cả những gì người đàn bà tượng trưng: khát vọng, hoan lạc, đời sống. Kể cả lòng hiếu kỳ.

Lên án Eve là biểu tượng của tội lỗi.

Nhiều từ điển xác nhận rằng những người đàn bà có đầu óc tìm hiểu đều bị gạt đi và gán cho nhãn hiệu “con gái của Eve”.
*
Eve cứng lòng tự chọn hạnh phúc đời thường. Bà tìm tòi học hỏi, thắc mắc hoài nghi. Sống theo ý muốn, bà bất chấp lời răn dạy của Chúa để ăn thử “trái cấm” từ cây nhận thức. Nhờ ăn trái cấm, bà có được tiếng nói và trí khôn được mở ra, phân biệt thiện ác, sướng khổ, vui buồn, hoan lạc, đớn đau. Bà khước từ hạnh phúc vĩnh cửu do Chúa ban. Bà có ý chí tự do của một con người. Tự do tư tưởng, ý thức bản ngã, tình cảm, độc lập, không chấp nhận bị chỉ huy, khống chế bởi quyền năng hay quyền lực. Bà là người lữ hành dám tự thắp đuốc đi – chối bỏ bóng tối của tín niệm. Không sợ bị đày ải, lưu vong, và sẵn sàng đón nhận mọi thử thách.

Trái lại, Adam là một tên khờ khạo vô tội. Hắn hài lòng sống với sự vâng lời và khuất phục. Hắn cúi đầu bước đi trong lời Chúa phán. Phục tòng để được sống với niềm tin mù quáng. Thỏa mãn trong sự ngu dốt. Ám ảnh sợ phạm phép. Những từ như chống đối, phản kháng, động não, phân tích, kích thích… không hiện hữu trong từ điển đời hắn.

Thử hình dung, nếu không vì tội lỗi của Eve thì loài người giờ đây vẫn còn ăn lông ở lỗ, hú hét thay vì hát hò, lạy lục thay vì nhảy múa. Tê liệt thoải mái đời đời trong Vườn Địa Đàng. Suốt ngày không quỳ thì cúi, cùng nắm tay nhau đọc kinh cầu nguyện, thờ phụng, tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho chúng ta ân sủng lớn nhất: sự ngu dốt.