James A. Benn – Thích
Nguyên Hiệp dịch
Trung Quốc cuối thời trung
đại (nhà Đường 唐 618-907) chứng kiến một sự thay đổi khá nhanh chóng về
những thói quen uống khi rượu nhường đường cho trà như là thức uống được lựa chọn
của mọi giai tầng xã hội. Sự thay đổi không thể được hiểu rõ nếu không đánh giá
đúng sự thật rằng các Phật tử đã tích cực không chỉ ở trong việc thay đổi thái
độ của dân chúng đối với những chất gây say nghiện, mà cũng ở trong việc phổ biến
việc uống trà khắp lãnh thổ Trung Quốc. Giữa thế kỷ VIII, trà được biết như là
một sản phẩm địa phương của miền Nam Trung Quốc; nhưng đến cuối thế kỷ IX, nó
trở thành một thành phần quan trọng trong kinh tế và trong đời sống hàng ngày
khắp lãnh thổ xứ này (Lereasa, 1996). Rượu, thứ người ta uống không chỉ vì thú
vui cá nhân mà cũng gia cố những mối quan hệ xã hội và những mục đích nghi lễ,
lần đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc đối mặt với sự sống còn.